
ví dụ về dẫn độ
1. Dẫn độ là gì?
Dẫn độ tội phạm là gì? Dẫn độ là gì? Những câu hỏi này chắc hẳn còn khá xa lạ với nhiều người. Điều 32 Luật tương trợ tư pháp Việt Nam 2007 quy định:
Dẫn độ là việc một quốc gia chuyển giao cho một quốc gia khác một người phạm tội hoặc người bị kết án đang ở trên lãnh thổ của mình để quốc gia được chuyển giao truy tố tội phạm hoặc thi hành án đối với người bị dẫn độ.
=> Dẫn độ áp dụng cho 2 đối tượng: người đã phạm tội nhưng chưa bị kết án và người đã bị kết án về tội phạm.
2. Nguyên tắc dẫn độ tội phạm
Việc dẫn độ tội phạm trước hết phải tôn trọng nguyên tắc của pháp luật về tương trợ tư pháp
Điều 4 Luật Tương trợ tư pháp Việt Nam năm 2007 quy định hai nguyên tắc sau:
- Tương trợ tư pháp được thực hiện trên nguyên tắc tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau, bình đẳng, cùng có lợi, phù hợp với Hiến pháp, pháp luật Việt Nam và điều ước quốc tế mà Việt Nam tham gia. là người ký kết. 2. Khi chưa có điều ước quốc tế tương trợ tư pháp giữa Việt Nam và nước ngoài thì hoạt động tương trợ tư pháp được thực hiện theo nguyên tắc có đi có lại nhưng không trái pháp luật Việt Nam, phù hợp với pháp luật quốc tế và tập quán Việt Nam.
Ngoài ra, việc dẫn độ người phạm tội còn phải tôn trọng các nguyên tắc sau:
Nguyên tắc bình đẳng chủ quyền giữa các quốc gia
Đây là một nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế cũng như của dẫn độ tội phạm. Chủ quyền quốc gia là tối cao, bất khả xâm phạm và được thể hiện thông qua các quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp. Khi nhận được yêu cầu dẫn độ tội phạm, Nước nhận có quyền từ chối hoặc cho phép dẫn độ tuỳ theo quy định của pháp luật về dẫn độ hoặc điều ước quốc tế mà Nước đó ký kết hoặc tham gia. Quốc gia yêu cầu chỉ có thể tiếp nhận đối tượng sau khi quốc gia được yêu cầu đã hoàn thành các hoạt động liên quan đến dẫn độ.
Nguyên tắc có đi có lại
Đây là nguyên tắc pháp lý cần thiết để bảo đảm việc dẫn độ tội phạm có hiệu quả. Nội dung của nguyên tắc này quy định rằng: Quốc gia được yêu cầu chấp nhận dẫn độ với sự đảm bảo rằng Quốc gia yêu cầu cũng sẽ chấp nhận và tuân thủ yêu cầu đó trong tương lai. Nguyên tắc này thể hiện sự tôn trọng quyền bình đẳng và chủ quyền giữa các quốc gia. Tuy nhiên, nguyên tắc này không có nghĩa là trao đổi bình đẳng, ngay lập tức mà tùy từng trường hợp cụ thể để quyết định có thực hiện yêu cầu hợp tác của đối tác hay không. Nguyên tắc nguy hiểm kép
Đây là nguyên tắc đặc thù trong dẫn độ tội phạm được hầu hết các quốc gia áp dụng. Người bị yêu cầu dẫn độ sẽ bị dẫn độ nếu hành vi của họ được xác định là hành vi phạm tội theo pháp luật quốc gia của nước yêu cầu và nước tiếp nhận. Không đáp ứng được yêu cầu này, các Quốc gia có quyền từ chối dẫn độ.
Nguyên tắc không dẫn độ công dân của mình
Nguyên tắc này đã được ghi nhận trong Hiệp định của Hội đồng Châu Âu về dẫn độ tội phạm năm 1957, trong các hiệp định tương trợ tư pháp giữa các quốc gia và trong hiến pháp cũng như luật quốc tịch của các quốc gia. Người bị dẫn độ là người đã thực hiện hành vi phạm tội và đã bị xét xử về tội này hoặc người bị tình nghi thực hiện hành vi phạm tội đang lẩn trốn bên ngoài lãnh thổ của nước yêu cầu dẫn độ. Nguyên tắc không dẫn độ tội phạm chính trị
Nguyên tắc này được ghi nhận trong một số điều ước quốc tế đa phương và song phương về tương trợ tư pháp giữa các quốc gia và trong pháp luật quốc gia của các quốc gia. Tuy nhiên, khái niệm tội phạm chính trị cũng không rõ ràng. Bản chất chính trị của tội phạm có thể được gợi lên bằng cách xác định thể chế dẫn độ trái ngược với thể chế nơi cư trú chính trị. Ngoài ra còn có một ngoại lệ đối với quy tắc: thủ phạm giết nguyên thủ quốc gia, người đứng đầu chính phủ hoặc các nhà lãnh đạo cấp cao khác của đất nước không được hưởng quyền không bị dẫn độ sau khi phạm tội.
3. Ví dụ về dẫn độ tội phạm
Ví dụ: A (công dân Việt Nam) phạm tội giết người trên lãnh thổ Việt Nam nhưng trốn sang Lào để trốn trách nhiệm hình sự
Việt Nam và Lào đã ký kết Hiệp định tương trợ tư pháp về dân sự và hình sự.
Theo các quy định của Hiệp định này, một Nước ký kết sẽ dẫn độ công dân của Nước ký kết kia đang ở trên lãnh thổ của mình cho Nước ký kết kia để truy cứu trách nhiệm hình sự hoặc để thi hành bản án, quyết định hình sự.
Và điều 60 về điều kiện dẫn độ người phạm tội:
Theo các điều khoản của Hiệp định này, hành vi phạm tội dẫn đến việc dẫn độ người phạm tội là hành vi phạm tội có thể bị trừng phạt theo luật pháp của các Quốc gia ký kết với hình phạt tù từ một năm trở lên hoặc phạt tiền nặng hơn. Việc dẫn độ để thi hành án hình sự chỉ được thực hiện khi người phạm tội bị kết án phạt tù từ một năm trở lên hoặc hình phạt nặng hơn. Như vậy, hành vi của A là giết người, thỏa mãn điều kiện tại Điều 59, 60 của hiệp định, khi Việt Nam có yêu cầu dẫn độ thì Lào sẽ dẫn độ A về Việt Nam để truy cứu trách nhiệm hình sự.
Nội dung bài viết:
Bình luận