Nguyên nhân và cách để chuyển hóa mê tín

1. Nguyên nhân và giải pháp chuyển hóa mê tín dị đoan 

 Chúng ta muốn sống lâu dài trong một xã hội văn minh, lành mạnh và bền vững thì mọi người  phải tin sâu nhân quả, tin mình  làm chủ được mình. Tôi đã tạo... 

Nguyên nhân mê tín dị đoan
Nguyên nhân mê tín dị đoan

 2 Mê tín dị đoan và tác hại của mê tín dị đoan 

 Đạo Phật chủ trương lấy nhân quả làm nền tảng của cuộc đời để phản chiếu mọi  thật giả của cuộc đời này bằng ánh sáng trí tuệ, nhằm thấu suốt những nguyên lý của thế gian. Mọi sự thật giả đều lộ ra sau khi được ánh sáng giác ngộ quán chiếu, quán chiếu, nhận ra chân lý rồi  khởi  tin cho đó là “thiện pháp”. Ngược lại, tin mà không tìm hiểu ngọn nguồn  mọi lý lẽ là tin ngoan cố, tin như vậy là “mê tín dị đoan”. Vì vậy, người học Đạo phải có niềm tin, nhưng niềm tin đó đã được thể nghiệm qua sự  suy nghĩ, cân nhắc và lựa chọn cẩn thận. Đại đa số người dân, phật tử miền Bắc vì không tin sâu nhân quả nên không chịu đến chùa để học  đạo lý làm người. Chỉ tin vào những lễ vật không có căn cứ do  phán đoán của  thầy bói, thầy toán, thầy rởm và ngoại đạo. Mê tín là niềm tin mù quáng không thấy sự thật, không thấy sự thật vì vô minh. Như tin ông  bà tổ tiên, tin xin xăm bói toán, tin xem ngày tốt xấu, tin số phận, tin  xem tướng tay, xem tướng số, tin cúng sao giải hạn, tin có  người phù hộ cho. tai họa... Niềm tin này không có logic, không có bằng chứng, không có lợi, vì vậy nó được gọi là mê tín dị đoan, bởi vì nó đi ngược lại  giáo lý nhân quả.  Đạo Phật chủ trương lấy nhân quả làm nền tảng của cuộc đời để phản chiếu mọi  thật giả của cuộc đời này bằng ánh sáng trí tuệ, nhằm thấu suốt những nguyên lý của thế gian.  

3  Sự thật về mê tín dị đoan 

 Tâm lý sợ hãi của nhân dân là bị lợi dụng, truyền bá mê tín dị đoan, nuôi dưỡng mê tín dị đoan dưới nhiều hình thức. Những người tuyên truyền  mê tín dị đoan thường khai thác nỗi sợ hãi của người khác để thu lợi cho mình. Từ đó, tạo nên trạng thái tiền mất tật mang, tâm lý khủng hoảng và mất tự chủ. Có những người truyền bá mê tín dị đoan không phải vì  lợi nhuận hay lừa đảo, mà chỉ để  nổi tiếng... Vì vậy, chúng ta phải tin sâu nhân quả và biết tự chế ngự mình từ ý nghĩ, lời nói  đến hành động trong từng giây phút, để làm lành thì hưởng phước, làm ác thì chịu khổ. Rất mong mọi người cùng tham khảo, cân nhắc để có sự hiểu biết chân chính và sống một cuộc sống hạnh phúc, bình yên hơn.  Để đẩy lùi tệ nạn mê tín, dị đoan đã ăn sâu vào lòng người, bị những kẻ có thế lực, những nhóm lợi ích lợi dụng, câu kết  với một số linh mục giáo hội rởm không phải là một việc dễ dàng để chuyển hóa, chuyển hóa và chấm dứt. Chùa là nơi thờ cúng những người có công với  nước đã trở thành nơi buôn thần, bán thần  dưới nhiều hình thức gắn mác di tích, một số chùa treo biển cúng sao  công khai lấy đó làm phương tiện. của sinh hoạt. Chỉ khi  tu sĩ, Phật tử thật sự tin sâu nhân quả, thấm nhuần lời Phật dạy thì mới thay đổi tư tưởng, nếp nghĩ, thói quen; Sống lương thiện, chân thành và nhân ái trở thành chuẩn mực đạo đức xã hội thì mới có thể nhổ tận gốc được những tệ nạn mê tín, hủ tục đã bám rễ trong xã hội. Muốn  vậy phải đưa vào pháp luật, ai truyền bá, khuyến khích mê tín dị đoan dưới nhiều hình thức  phải bị nghiêm trị. Đức Phật dạy rằng chỉ có những con giun trong xác sư tử mới ăn thịt sư tử. Đó là một vấn đề lớn trong xã hội  hiện đại, núp  dưới nhiều tên gọi, khiến con người ta lăn ngược bánh xe lịch sử và ngày càng ảo tưởng, không biết đường đi nước bước mà chỉ biết  ỷ lại, xin xỏ và ỷ lại. … 

 Đạo đức Phật giáo không có chỗ cho những hành vi mê tín, dị đoan và hiện tượng  “buôn thần, bán thánh”  lừa bịp những người nhẹ dạ, cả tin, bị lừa và thiếu hiểu biết. Niềm tin không có lý do sẽ mang tính thần bí và trở thành mê tín. Tác hại của mê tín dị đoan không chỉ ảnh hưởng xấu đến tâm lý, hành vi mà còn ảnh hưởng xấu đến lối sống, kinh tế gia đình. Mê tín dị đoan là những điều kỳ lạ, hão huyền chỉ tồn tại trong niềm tin phi lý  của con người. Mê tín dị đoan là niềm tin mù quáng, không phân biệt thiện ác, nhắm mắt làm ngơ, thể hiện sự thiếu hiểu biết, mất lý trí.  Mê tín và dị đoan là  song sinh. Ở đâu có mê tín, ở đó có mê tín. Đằng sau những mê tín, dị đoan ẩn chứa nỗi sợ hãi về những điều xui xẻo như chết chóc, bệnh tật, mất mát, xui xẻo, nghịch cảnh... Từ Trung Hoa, các nền văn hóa phương Tây không coi ngày  tốt  ngày  xấu mà luôn giàu có, văn minh. Vì vậy, thay vì lo lắng sợ hãi  ngày  tốt ngày xấu do  ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa, Phật tử, Phật tử nên kiểm soát chặt chẽ ý nghĩ, lời nói và hành động của mình. Chúng ta không bị  ngoại  xâm xâm lược, nhưng bị đồng hóa dần dần bởi những hủ tục tín ngưỡng và mê tín nhan nhản, nhân danh  lễ hội Đình, Chùa, Đền, Phủ. 

 Tất cả những sự thật giả dối đều lộ ra sau khi quán chiếu và soi xét dưới ánh sáng của giác ngộ,  thấy được sự thật và bắt đầu tin rằng đó là sự thật. 

 4. Mê tín theo quan điểm Phật giáo 

 4.1 Có hai loại mê tín dị đoan 

 Mê tín dị đoan do lòng ham muốn quá mức: Khi con người muốn một điều gì vượt quá khả năng của mình thì dễ trở thành mê tín dị đoan. Ví dụ, có một người muốn vay một số vốn lớn để kinh doanh, không biết việc kinh doanh này sẽ đạt  kết quả tốt hay xấu. Tự nhiên  họ thấy băn khoăn, lo lắng không biết hỏi ai, tin ai. Chuyện kể rằng có một ông thầy nọ biết trước chuyện tương lai, đoán đúng số phận của mọi người và lập tức đến  cầu xin. Chỉ cần năm, bảy trăm nghìn đồng hay vài  triệu đồng là biết công việc  của mình thành công hay thất bại, ai mà không muốn. Chính vì lòng tham và những ham muốn thái quá đã dẫn con người  đến mê tín dị đoan.  Mê tín dị đoan do  lo lắng và sợ hãi: Con người thường lo lắng, sợ hãi và suy nghĩ vu vơ là gốc rễ của mọi  mê tín dị đoan. Có những người bị tai nạn rất nhiều, ngã xe, bị thương, nhưng người đi đòi nợ, con trai thi trượt, con gái bị bệnh... mất máu - lạnh, người ta nói là thầy. rất giỏi xem tướng, có thể suy ra yêu tinh, yêu tinh. Hoặc cũng có người sợ  xui  nên đầu năm đi chùa cúng sao giải hạn, cầu  cuộc sống an lành, gia đình hạnh phúc. Hoặc có người vì thương cha mẹ đã khuất, sợ cha mẹ chết đọa vào địa ngục  đói khổ khổ cực, nên nhờ thầy cúng đến kho tàng, xe cộ,  tiền giấy, tiền của, lễ vật để cúng dường. thiêu hương cho cha mẹ, nếm mùi ở âm phủ... Mọi sự sợ hãi đều bắt đầu từ  mê tín dị đoan. Là con người, ai cũng có thể ước mơ hay mong ước một điều gì đó, rồi tâm trạng lo lắng, sợ hãi, trong  vũ trụ bao la đầy tính chất huyền bí này, chính là do không hiểu rõ về nguyên lý nhân quả, nên con người dễ sa vào mê tín dị đoan. Cho dù họ có học thức cao, nhưng trong lòng họ vẫn còn hy vọng và sợ hãi, hoặc quá tham lam, họ sẽ bị mê tín  chi phối.  

5. Lại  mê tín và chánh tín 

 Vào ngày mùng 8 tháng Giêng âm lịch hàng năm, người Việt Nam, Trung Quốc, Nhật Bản,  Hàn Quốc và Triều Tiên thường đi chùa để cúng sao giải hạn. Thực tế trong chùa  không có  lễ cúng sao giải hạn, chỉ có lễ cầu an đầu năm để  cầu cho thế giới  hòa bình, chiến tranh chấm dứt, con người không sát sinh, không sát sinh và sống  có tình thương, hiểu biết. . Như chúng ta đã biết, bất cứ ai nghiên cứu về đạo Phật đều hiểu giáo lý nhà Phật  dựa trên lý nhân quả. Nhân là nguyên nhân, là hạt giống, quả là kết quả của việc gieo nhân  và qua thời gian, chăm sóc, kỹ thuật..., do đó sự sống của một cá nhân hay một cộng đồng là do nhân quả. . Vì vậy, khi một người gieo nhân nào, dù tốt hay xấu, thì sớm muộn gì cũng phải nhận lấy  quả báo tốt hay xấu mà mình đã gieo. Muốn hóa giải nghiệp xấu  chúng ta phải nỗ lực tu tập, ăn chay, giữ giới, làm nhiều việc thiện. Ví như vô tình trồng nhân giết hại loài vật, chúng  ta sẽ biết chắc hậu quả trong tương lai sẽ là bệnh tật triền miên hoặc chết yểu, hoặc thường gặp  tai nạn bất ngờ. Khi biết được điều này, chúng ta quyết tâm nỗ lực sám hối, bố thí, phóng sinh…  quả có thể nở theo một hướng khác nhẹ nhàng hơn, hoặc có thể bị tiêu diệt. Cho nên trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta  nhận lấy những việc làm tốt xấu  đều do mình gây ra, nên khi quả tốt đến thì mình vui vẻ hạnh phúc, và ngược lại, quả xấu đến thì mình phải chấp nhận. . Tục cúng sao  là trái với lời dạy của Đức Phật  trong  kinh điển, nhưng tại sao  tục này vẫn  tồn tại ở các chùa? Một giả thuyết khác, nhiều người cho rằng nếu mang tiền vào chùa cúng bái thì  sẽ được giải hạn, trừ bệnh, hết tai nạn? Chính Đức Phật đã từng nói: “Ta không có khả năng ban phước lành hay làm hại ai cả, Ta chỉ là người hướng dẫn, còn mọi người làm điều thiện hay điều ác là tùy thuộc vào mình.” Nếu ai cũng tin sâu nhân quả  thì mọi việc nên làm, tốt xấu, thành  bại đều do chính mình tạo ra. Chúng ta chỉ cần tiếp tục tạo nhân lành một cách trọn vẹn thì quả lành nhất định sẽ đến. Chẳng phải  ta xin, chẳng phải  ta bỏ, nhân đã thành thì quả phải thọ. Tuy nhiên, nhân quả không đơn giản mà đa dạng và phức tạp, không chỉ  trực tiếp trong đời hiện tại, mà còn liên quan gián tiếp đến nhiều kiếp. Chỉ khi  chúng ta tạo nhiều nhân tốt thì khi quả xấu đến nó sẽ nhẹ đi ít nhiều. Đạo Phật là đạo  giác ngộ,  đạo  từ bi  trí tuệ nên dựa trên nhân quả. Nếu chúng ta thấy hiện nay trong chùa vẫn còn những hiện tượng mê tín dị đoan thì đó là sự bất công của đạo Phật, chẳng qua là một số người vì thiếu hiểu biết, vì chạy theo những hủ tục tín ngưỡng  của thế gian mà làm ảnh hưởng đến sức khỏe của mình. Đạo Phật  chân chính. 

 6. Là cầu nguyện chỉ hay mê tín? 

 Do đó, chúng ta thấy rõ  nhân - duyên - quả mà Đức Phật nói, là sự thật, phù hợp với tinh thần khoa học hiện nay. Nhờ hiểu rõ nguyên lý nhân  quả, chúng ta thấy rõ mọi việc trên đời đều có  quan hệ với nhau. Chúng ta không thể tách một cá nhân ra khỏi tập thể, một cá nhân nằm ngoài nhân loại. Đây là lý do để thoát khỏi những quan niệm cá nhân ích kỷ. Chúng ta đang tích cực xây dựng  hạnh phúc chung của nhân loại chứ không riêng của một cá nhân nào. Chúng ta tin  nhân quả, tin sáng suốt, thấy biết  như thật: đó gọi là chánh tín. Nhưng hiện nay, có nhiều vị trụ trì, khi nghe Phật tử than thở công việc không được suôn sẻ là liền xin đi chùa  cầu phúc; nghe con Phật tử sắp thi, bảo ghi tên để thầy cầu an; nghe Phật tử than thở gia đình bị tai nạn, bảo  thầy cúng vào chùa giải hạn... Chúng ta đang truyền đèn  đuốc Như Lai hay chúng ta đang làm lu mờ chánh pháp của Đức Phật? Chúng ta là những người dẫn đường, kế thừa sự nghiệp của Như Lai. Trước hết muốn có phương tiện thiện xảo  giúp mọi người đến với Phật pháp, thì phải lấy giáo lý chân chính của Đức Phật làm căn bản nhân quả để hướng dẫn Phật tử. Làm được như vậy, chúng ta mới xứng đáng là con của dòng họ Thích Ca, truyền sinh mệnh Như Lai để mọi người được thấm nhuần Phật pháp chân chính. Nhưng nhân quả không  đơn giản, mà đa dạng và phức tạp, có người gieo  nhân phải gặp quả ngay, có người phải đợi một thời gian, có người phải trải qua nhiều kiếp, có khi không gặp quả báo nào. không có bất kỳ. đủ cảm ơn. Biết được những nhân  tốt xấu do mình tạo ra, chúng ta dũng cảm nhận lấy và tìm cách chuyển hóa chúng mà không  sợ hãi hay buồn phiền. Ta là chủ  nhân, ta là chủ nhân của đời sống và kết quả, ăn xin và ăn xin không có lợi  gì. Nếu chúng ta quá tin  nhân quả  thì mọi  mê tín dị đoan sẽ không có chỗ để can thiệp và phá hủy chính niềm tin nhân quả.  Tóm lại, mê tín dị đoan là một tệ nạn xã hội, nó làm cho con người ngày càng  yếu đi, mất tự tin do thiếu hiểu biết, mê muội. Chúng ta là chủ nhân của nhiều phước báu, nếu gieo nhân xấu sẽ gặp quả xấu,  gieo nhân tốt sẽ gặt quả tốt. Con người thường hay xung đột, muốn  quả lành mà không  gieo nhân lành, sợ  quả dữ mà không dứt nghiệp ác. Chúng ta muốn sống lâu dài trong một xã hội văn minh, lành mạnh và bền vững thì mọi người  phải tin sâu nhân quả, tin mình  làm chủ được mình. Tôi đã tạo...  

7. Mê tín dị đoan là di sản của sự thiếu hiểu biết

Nội dung bài viết:

    Hãy để lại thông tin để được tư vấn

    comment-blank-solid Bình luận

    084.696.7979 19003330 Báo giá Chat Zalo