1. Đạo đức ngành y là gì?
Đạo đức nghề nghiệp là giá trị đích thực nhất mà người làm bất cứ ngành nghề nào cũng phải noi theo và hướng tới trong quá trình làm việc. Để có thể giữ vững đạo đức nghề nghiệp phải dựa vào sự nỗ lực của cá nhân, tổ chức nghề nghiệp và Nhà nước cũng như sự kỳ vọng của xã hội.
Ngành y là một nghề cao quý, mang tính nhân đạo, nhân văn, là nghề chuyên thực hiện các công việc phòng bệnh, khám bệnh, chữa bệnh và bảo vệ sức khỏe con người. Đạo đức nghề nghiệp trong ngành y là những nguyên tắc, đức tính, chuẩn mực của người thầy thuốc trong quan hệ với người bệnh, với công việc, với đồng nghiệp, với ngành y và với xã hội. Từ đó, nhân viên y tế phải tự giác điều chỉnh hành vi của mình để đáp ứng tốt nhất những lợi ích và những tiến bộ vượt bậc của ngành y tế.
2. Vì sao phải đề cao ngành y?
Y đức là phẩm chất tốt đẹp của người làm việc trong ngành y luôn được toàn xã hội coi trọng và có ảnh hưởng lớn đến quá trình cứu chữa người bệnh. Xã hội hiện đại vẫn đòi hỏi những người làm nghề y phải coi trọng y đức bởi đặc thù của nghề, mối quan hệ giữa bác sĩ (người đại diện cho ngành y) và bệnh nhân là mối quan hệ đặc biệt. Bệnh nhân sẽ đến gặp bác sĩ với tâm trạng buồn bã, tâm trạng và cảm xúc không rõ ràng do bệnh tật và nhiều yếu tố cuộc sống hàng ngày khác. Họ mong nhận được sự giúp đỡ từ bác sĩ. Họ vẫn tin rằng trí tuệ và lòng nhân đạo của bác sĩ sẽ cứu họ khỏi nỗi đau tinh thần và thể xác. Ngược lại, do nhiệm vụ, chức năng chuyên môn sẽ đi sâu vào cuộc sống của bệnh nhân, từ thể chất đến tâm lý, một cách nhân bản và sâu sắc nhất.
3. Nội dung chuẩn mực đạo đức nghề y
Phải có lương tâm, trách nhiệm nghề nghiệp cao, yêu nghề, luôn rèn luyện nâng cao phẩm chất y đức của người thầy thuốc. Không ngừng học tập, nghiên cứu khoa học để nâng cao trình độ chuyên môn, nghiệp vụ, luôn sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn thử thách vì mục tiêu chăm sóc và bảo vệ sức khỏe mọi người trong cộng đồng. Tôn trọng pháp luật và tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc nghề nghiệp. Không được sử dụng người bệnh để thực nghiệm các phương pháp khám, chẩn đoán, điều trị, nghiên cứu khoa học khi chưa được phép của Bộ Y tế và sự đồng ý của người bệnh. Tôn trọng quyền được chăm sóc y tế của mọi người. Tôn trọng quyền riêng tư của bệnh nhân trong quá trình điều trị và các lần thăm khám khác. Việc chăm sóc nên lịch sự và không phô trương. Quan tâm đến người bệnh thuộc diện ưu đãi theo chính sách xã hội. Không lạm dụng chuyên môn để làm khó người bệnh, không nên phân biệt đối xử và không nên có thái độ ban ơn. Khi thanh toán tiền khám bệnh, chữa bệnh phải trung thực. Tiếp xúc với người bệnh và người nhà cần có thái độ niềm nở, niềm nở; Trang phục sạch sẽ, gọn gàng để tạo sự tự tin cho bệnh nhân. Cần giải thích tình trạng của bệnh nhân để bệnh nhân và người nhà hợp tác điều trị. Đối với những trường hợp nặng vẫn phải tận tình cứu chữa và thông báo cho gia đình bệnh nhân. Khi cấp cứu người bệnh phải khẩn trương chẩn đoán và có biện pháp xử lý kịp thời, không đùn đẩy trách nhiệm cho người bệnh. Khi kê đơn thuốc cho người bệnh phải phù hợp với chẩn đoán và bảo đảm sử dụng thuốc an toàn, hợp lý. Không vì lợi ích cá nhân mà bán cho người bệnh những loại thuốc kém chất lượng, hiệu quả điều trị không cao hoặc không đáp ứng được yêu cầu, mức độ của bệnh. Trong suốt quá trình phục vụ không rời trạm, nhanh chóng theo dõi và quản lý diễn biến của người bệnh. Khi người bệnh xuất viện, cần tư vấn, hướng dẫn kỹ người bệnh cách tự chăm sóc, giữ gìn sức khỏe. Trung thực, đoàn kết, tôn trọng đồng nghiệp, tôn sư trọng đạo, sẵn sàng truyền thụ kiến thức, học hỏi kinh nghiệm, giúp đỡ lẫn nhau. Khi người bệnh qua đời phải hết sức cảm thông, chia buồn và hướng dẫn, hỗ trợ gia đình làm các thủ tục cần thiết. Khi mắc khuyết điểm cần tự nhận trách nhiệm, không đổ lỗi cho đồng nghiệp, người đi trước. Tích cực tham gia công tác tuyên truyền, giáo dục sức khỏe, phòng bệnh, chữa bệnh, tai nạn, bệnh tật tại cộng đồng; gương mẫu trong việc thực hiện nếp sống hợp vệ sinh và giữ gìn vệ sinh môi trường
Nội dung bài viết:
Bình luận