Môi trường của trái đất được coi là một thể thống nhất, mang tính hệ thống và toàn cầu, với sự tương tác mật thiết giữa các thành phần. Môi trường không bị chia cắt hay tách rời bởi biên giới quốc gia, và các vấn đề môi trường trong một khu vực có thể ảnh hưởng đến khu vực khác trên trái đất.
Sự tác động tiêu cực đến môi trường ở một khu vực có thể ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp đến khu vực khác. Tương tự, việc cải thiện môi trường ở một khu vực cũng có thể có tác động tích cực tới môi trường ở nơi khác. Ví dụ, ô nhiễm không khí, ô nhiễm biển, hay ô nhiễm các con sông quốc tế không chỉ giới hạn ở biên giới quốc gia mà còn có thể ảnh hưởng đến sức khỏe và cuộc sống của dân cư cũng như môi trường ở các quốc gia láng giềng.
Vì lợi ích chung của toàn cầu và của mỗi quốc gia, việc thiết lập các quan hệ quốc tế, đặc biệt là pháp luật quốc tế về kiểm soát ô nhiễm, là một nhu cầu tất yếu và khách quan. Điều này không phân biệt chế độ chính trị, tôn giáo hay trình độ phát triển kinh tế và khoa học-kỹ thuật.
Để giải quyết vấn đề môi trường toàn cầu, các quốc gia và cộng đồng quốc tế phải có những hành động thiết thực nhằm loại bỏ nguyên nhân gây hại cho môi trường và cải thiện tình hình môi trường toàn cầu. Để đạt được mục tiêu này, các quốc gia cần hợp tác chặt chẽ và hành động theo một hướng chung: cải thiện môi trường toàn cầu. Một trong những biểu hiện cụ thể của sự hợp tác này là tổ chức các hội nghị quốc tế về bảo vệ môi trường.
Các hội nghị này có thể diễn ra ở quy mô toàn cầu, với sự tham gia của hầu hết các quốc gia trên thế giới,
.
Nội dung bài viết:
Bình luận