Cấu trúc hệ thống chính trị?
Cấu trúc này được tổ chức khác nhau, nhưng có những điểm chung trên thế giới. Đều thể hiện sự phân chia và phối hợp quyền lực giữa các cơ quan, tổ chức. Từ đó hình thành các liên kết, gọi là hệ thống chính trị.
Hệ thống chính trị bao gồm những yếu tố sau:
– Đảng chính trị (hay còn gọi là Đảng cầm quyền):
Là lực lượng chủ yếu thực thi quyền lực của Nhà nước, quyết định các chính sách quốc gia. Đảng này thực hiện chức năng lãnh đạo, đại diện lớn nhất cho quyền lực nhà nước cũng như quyết định các công việc chung của đất nước.
Các đảng khác (nếu có) chỉ đóng vai trò hợp tác, tham gia phản biện, giám sát cũng như tìm cách hạn chế, ngăn cản hoạt động của đảng cầm quyền để đảm bảo lợi ích cho đảng của mình. Thể hiện sự tiết chế, tính phù hợp trong quyền hạn, ý nghĩa quản lý đất nước của Đảng cầm quyền.
Khi trở thành đảng cầm quyền, đảng này sẽ thể chế hóa cương lĩnh, mục tiêu và đường lối chính trị của đảng thành luật pháp, chương trình hay dự án,… Tuy nhiên vẫn phải cân đối, đảm bảo trong vai trò và trách nhiệm với dân tộc, với đất nước.
Ở nước ta, chỉ có một Đảng duy nhất trong hệ thống chính trị, đó là Đảng Cộng sản Việt Nam.
– Nhà nước:
Gồm 3 cơ quan chính là lập pháp, hành pháp và tư pháp. Trong đó, pháp luật được ban hành, được thực thi cũng như có tính cưỡng chế tất cả xã hội. Hoạt động của nhà nước cũng được xây dựng trên cơ sở pháp luật.
Ba cơ quan này có nhiệm vụ thực thi quyền lực nhà nước với tính chất “độc quyền cưỡng chế hợp pháp”. Thực hiện tính chất lãnh đạo, đại diện nhân dân quản lý nhà nước trong khuôn khổ, trong trật tự chung.
– Các tổ chức chính trị – xã hội:
Là các tổ chức của công dân, nhằm bảo vệ lợi ích của tổ chức và lợi ích của các thành viên. Các tổ chức này đại diện cho tiếng nói của người dân, cũng như kiểm soát tính độc đoán của giai cấp thống trị.
Có nhiệm vụ thực hiện một mục tiêu nhất định tác động đến việc thực hiện quyền lực của Đảng cầm quyền và nhà nước. Điều tiết, giám sát giai cấp thống trị, thực hiện các mục tiêu lợi ích cho tổ chức mình. Mức độ tác động nhiều hay ít phụ thuộc vào vị trí, khả năng và nguồn lực của tổ chức.
– Sự tương tác giữa các thể chế chính trị:
Các thể chế chính trị có sự phối hợp, phân chia vai trò, chức năng trong hệ thống chính trị. Cũng như có sự tương tác lẫn nhau để đảm bảo ý nghĩa quản lý, xây dựng nhà nước vì lợi ích cho nhân dân. Sự tương tác này theo các cơ chế và mối quan hệ đã được xác lập, phần lớn dựa trên nền tảng của pháp luật.
Các tổ chức có sự liên kết tương hỗ hoặc ngăn cản nhau trong các quá trình nhất định để thực thi quyền lực chính trị. Qua đó mang đến hiệu quả giám sát, kịp thời điều chỉnh các tính chất quản lý, thống trị của giai cấp lãnh đạo. Nhằm đạt được mục đích chung của hệ thống, xã hội và lợi ích các tổ chức thành viên. Cân đối được quyền lợi, nghĩa vụ, nhiệm vụ trong Hiến pháp và pháp luật.
Các bộ phận trong cấu trúc hệ thống chính trị Việt Nam:
Bao gồm:
+ Đảng Cộng sản Việt Nam,
+ Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Mặt trận tổ quốc Việt Nam, cùng các tổ chức chính trị – xã hội khác của nhân dân như Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh,
+ Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam,
+ Hội Cựu chiến binh Việt Nam,
+ Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam,
+ Hội Nông dân Việt Nam.
Trong hệ thống chính trị của Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam là tổ chức thành viên của Mặt trận và là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và toàn xã hội, là hạt nhân trong hệ thống chính trị. Nhà nước được coi là trung tâm của hệ thống chính trị. Các tổ chức chính trị – xã hội ra đời trong vai trò hỗ trợ, giúp đỡ các thành viên của tổ chức tiếp cận quyền lợi hiệu quả.
Nội dung bài viết:
Bình luận