
1. Cơ sở pháp lý
Căn cứ Điều 122 Bộ luật tố tụng dân sự năm 2015 (BLTTDS) tuân thủ pháp luật về cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp được quy định như sau:
“Điều 122. Cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp
Cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người đang chiếm hữu hoặc giữ tài sản đang tranh chấp có hành vi tháo gỡ, lắp ghép, xây dựng thêm hoặc có hành vi khác làm thay đổi hiện trạng tài sản đó.”
2. Những trường hợp áp dụng biện pháp cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp.
Tài sản đang tranh chấp (tài sản là đối tượng của tranh chấp) là tài sản đang có hai hay nhiều người cùng xác nhận quyền của mình đối với tài sản đó và phủ định quyền của người kia đối với tài sản mà tài sản đó hiện không rõ thuộc về người nào. Biện pháp cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp được hiểu là cấm cá nhân, tổ chức thay đổi hiện trạng, bóp méo tài sản đang có sự tranh chấp giữa các bên. Theo đó, BLTTDS 2015 quy định hai trường hợp áp dụng biện pháp cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp, cụ thể như sau:
Thứ nhất, áp dụng biện pháp cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người đang chiếm hữu tài sản đang tranh chấp có hành vi tháo gỡ, lắp ghép, xây dựng thêm hoặc có hành vi khác làm thay đổi hiện trạng tài sản.
“Người đang chiếm hữu tài sản đang tranh chấp” là việc chủ thể nắm giữ, chi phối tài sản một cách trực tiếp hoặc gián tiếp như chủ thể có quyền đối với tài sản đang tranh chấp. Nếu trong quá trình giải quyết vụ án tính từ thời điểm cơ quan có thẩm quyền thụ lý vụ án, nghiên cứu hồ sơ vụ án, thực hiện hết các quy trình tố tụng cho đến khi giải quyết xong các tranh chấp về tài sản cho các bên liên quan, nếu thấy người đang nắm giữ chi phối tài sản có hành vi tháo gỡ tức là tháo rời và lấy ra lần lượt từng cái, từng bộ phận hoặc từng thứ một để làm biến dạng và bóp méo tài sản ban đầu; lắp ghép các bộ phận lại với nhau thành một bộ phận hoàn chỉnh khác với ban đầu của tài sản hay xây dựng làm nên công trình kiến trúc trên tài sản đang có tranh chấp theo một kế hoạch nhất định thì cơ quan có thẩm quyền có quyền áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trực tiếp đối với hành vi của chủ thể đó.
Thứ hai, áp dụng biện pháp cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người giữ tài sản đang tranh chấp có hành vi tháo gỡ, lắp ghép, xây dựng thêm hoặc có hành vi khác làm thay đổi hiện trạng tài sản.
“Người giữ tài sản đang tranh chấp” là người giữ tài sản trực tiếp có liên quan đến vụ tranh chấp hoặc do cơ quan có thẩm quyền giao trách nhiệm trong việc giữ tài sản đang tranh chấp.
Cũng giống như người chiếm hữu tài sản trong tranh chấp thì đối với người giữ tài sản đang tranh chấp nếu trong quá trình giải quyết vụ án mà họ cũng có những hành vi làm thay đổi hiện trạng ban đầu của tài sản bằng các hành vi tháo gỡ, lắp ghép, xây dựng thêm làm thay đổi tài sản tranh chấp ban đầu thì cơ quan có thẩm quyền tiến hành tố tụng có quyền áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đối với họ để ngăn cản hành vi trái pháp luật mà họ đang thực hiện. Ngoài ra, nếu có căn cứ chứng minh họ có hành vi khác làm thay đổi hiện trạng tài sản thì cơ quan có thẩm quyền tiến hành tố tụng có quyền trực tiếp áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đối với họ để kịp thời xử lý. để ngăn chặn những hành vi vi phạm pháp luật mà họ thực hiện. “Hành vi khác” ở đây là hành vi của chủ thể tác động đến tài sản đương sự, ví dụ: đập phá, lấn chiếm… là những hành vi nhằm làm thay đổi, làm sai lệch tình trạng ban đầu của tài sản đương sự.
Ví dụ: A khởi kiện về ranh giới nhà đất liền kề với B, A yêu cầu Tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời cấm thay đổi hiện trạng bất động sản đang tranh chấp, buộc B phải giữ nguyên hiện trạng mốc giới. đất, không di dời được.
3. Thẩm quyền ra quyết định áp dụng biện pháp cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp.
Tòa án có thể ra quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời về cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp nếu khi giải quyết vụ án có căn cứ chứng minh là người đang sở hữu, cầm giữ tài sản. , lắp ghép, xây dựng thêm hoặc có hành vi khác làm thay đổi hiện trạng tài sản này. Thẩm quyền giải quyết thuộc về Tòa án nhân dân cấp huyện và tùy theo loại tài sản mà các bên tranh chấp là động sản hay bất động sản mà pháp luật quy định thẩm quyền giải quyết của các Tòa án khác nhau.
Ví dụ, nếu tài sản tranh chấp là bất động sản thì theo điểm c khoản 1 điều 39, tòa án nơi có bất động sản tranh chấp sẽ quyết định.
Thẩm phán là người ra quyết định áp dụng biện pháp này khi có hành vi tháo dỡ, lắp ghép, xây dựng thêm hoặc hành vi khác làm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp của người đang sở hữu, giữ tài sản đó. bị coi là vi phạm pháp luật và bị xử lý theo quy định của pháp luật.
Nội dung bài viết:
Bình luận