Tìm hiểu về Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của Hoa Kỳ

Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ là tuyên bố được thông qua bởi cuộc họp của Đệ nhị Quốc hội Lục địa tại Tòa nhà bang Pennsylvania (nay là Independence Hall) ở Philadelphia, Pennsylvania, vào ngày 4 tháng 7 năm 1776. Vậy để tìm hiểu rõ hơn về Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của Hoa Kỳ. Hãy cùng ACC tìm hiểu thông qua bài viết dưới đây.

244 года назад подписали Декларацию независимости США
Tìm hiểu về Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của Hoa Kỳ

1. Hoàn cảnh ra đời của Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ năm 1776

Khi mỗi dân tộc có áp bức, áp mức của mỗi dân tộc có thể là sự áp bức của chế độ phong kiến, áp bức của dân ngoại xâm. Khi sự áp bức quá lớn thì sẽ có đấu tranh, giành lại độc lập, tự do. Đối với Hoa Kỳ, khi chịu sự thống trị, áp bức, bóc lột quá nặng nề, nhân dân nước Mỹ đã đứng lên đấu tranh. Thành quả của cuộc đấu tranh đó được thể hiện qua bản Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ năm 1776.

Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ là văn bản chính trị tuyên bố ly khai khỏi Anh của 13 thuộc địa Bắc Mỹ, được viết bởi Thomas Jefferson và tuyên bố vào 4 tháng 7 năm 1776. Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ ghi dấu ảnh hưởng của triết học Khai sáng và cả kết quả của Cách mạng Anh năm 1688.

Khi Columbus tìm ra châu Mĩ, nhiều nước châu Âu lần lượt chiếm và chia nhau châu lục mới này làm thuộc địa. Từ đầu thế kỉ XVII đến đầy thế khỉ XVIII, thực dân Anh đã thành lập 13 thuộc địa chủ mình ở Bắc Mĩ. Thực dân Anh tìm mọi cách ngăn cản sự phát triển công, thương nghiệp của các thuộc địa này, như cướp đoạt tài nguyên, đánh thuế nặng, độc quyền buôn bán. Các tầng lớp nhân dân, tư sản, chủ đồn điền, công nhân, nô lệ đều đấu tranh chống ách thống trị của thực dân Anh

Từ ngày 5/9 đến ngày 26/10/1974, đại biểu các thuộc địa Bắc Mỹ đã họp Hội nghị lục địa, đòi vua Anh xóa bỏ các luật cấm vô lý nhưng không được nhà vua chấp nhận

Đến tháng 4 năm 1775, chiến tranh bùng nổ giữa chính quốc và các thuộc địa Bắc Mĩ, do Washington chỉ huy.

Đến ngày 4/7/1776, Tuyên ngôn Độc lập được công bố, xác định quyền của con người và quyền độc lập của các thuộc địa. Tuy nhiên, cuộc chiến tranh giành độc lập của nhân dân thuộc địa vẫn còn phải tiếp diễn. Sau nhiều thắng lợi quân sự tiêu biểu là Xa-ra-tô-ga (1777) và I-ooc-tao (1781) quân Anh mới bị đánh bại hoàn toàn. Hợp chúng quốc Mĩ chính thức thành lập.

2. Nội dung chính của Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ năm 1776

Mở đầu của bản Tuyên ngôn, là lời dẫn nhập nhằm khẳng định như một vấn đề của Luật tự nhiên khả năng của một dân tộc để giành độc lập chính trị; thừa nhận rằng các căn cứ cho sự độc lập như vậy phải hợp lý, và do đó có thể giải thích được, và nên được giải thích. Lời dẫn nhập như sau:

"Quốc hội, ngày 4 tháng 7 năm 1776.
Tuyên bố nhất trí của mười ba bang thống nhất ở châu Mỹ,

"Trong tiến trình lịch sử nhân loại, khi một dân tộc thấy cần rũ bỏ những mối liên hệ chính trị ràng buộc họ với một dân tộc khác và cần giành lấy một địa vị riêng biệt, bình đẳng trong hàng cường quốc trên trái đất này - địa vị mà các quy luật của thiên nhiên và của đấng cai quản muôn loài cho phép họ được hưởng – thì vì nghiêm túc tôn trọng phán xét của nhân loại, họ không thể không tuyên bố những căn nguyên khiến họ phải ly khai."

Sau lời dẫn nhập sẽ là lời nói đầu của bản Tuyên ngôn nhằm khẳng định những chân lý này là hiển nhiên, mọi người sinh ra đều bình đẳng, họ được Tạo hoá ban cho một số quyền tất yếu bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.

Lời nói đầu: "Để đảm bảo cho những quyền này, chính phủ đã được lập ra từ trong nhân dân và có được quyền lực chính đáng là do có sự ưng thuận của nhân dân. Bất cứ khi nào một hình thức chính quyền nào đó trở nên có hại cho việc thực hiện những mục tiêu này thì đương nhiên nhân dân có quyền thay đổi hoặc loại bỏ nó, và lập chính quyền mới, đặt nền tảng trên những nguyên tắc đó và sắp xếp quyền lực cho nó dưới một hình thức nào đó, sao cho có thật nhiều khả năng làm cho nhân dân được an toàn và hạnh phúc. Thật ra, nếu đúng là thận trọng thì đừng vì những lý do đơn giản và nhất thời mà thay đổi những chính phủ đã hình thành từ lâu; và do vậy, kinh nghiệm từ bao đời nay đều cho thấy rằng con người thà chịu đựng khi cái xấu còn ở mức chịu đựng được, còn hơn là tự hoàn thiện bằng cách loại bỏ những hình thức mà mình đã quen thuộc. Nhưng khi hàng loạt hành vi lạm dụng và tước đoạt, khăng khăng đeo đuổi một mục tiêu, đã làm lộ rõ ý đồ khuất phục họ dưới ách chuyên chế tuyệt đối thì họ có quyền, có bổn phận lật đổ một chính quyền như thế và cử những người khác ra giữ yên ổn cho họ trong tương lai."

Bản cáo trạng:

"Các thuộc địa này từng phải cắn răng chịu đựng như thế; cho nên bây giờ hoàn cảnh buộc họ cũng phải thay đổi những hệ thống chính quyền cũ như thế. Lịch sử của vua nước Anh hiện nay là lịch sử của những đau thương và tước đoạt triền miên, tất cả đều nhằm mục đích trực tiếp là thiết lập ách chuyên chế bạo ngược ở những bang này. Để chứng minh điều này, hãy để sự thật cho một thế giới trung thực phán xét."

"Ông ta từ chối phê chuẩn một số đạo luật, dù đó là những đạo luật tốt đẹp nhất và cần thiết nhất đối với lợi ích của quần chúng."

"Ông ta cấm giới thống đốc thông qua những đạo luật mang tính cấp bách và bức xúc, trừ phi ngưng thực thi những đạo luật này để chờ ông ta phê chuẩn và trong khi đình chỉ như vậy, ông ta lại bỏ mặc luôn, chẳng bận tâm gì về chúng nữa."

"Ông ta không chịu thông qua các đạo luật về cư trú ở những vùng đông dân cư, trừ phi đám dân này từ bỏ quyền có người đại diện cho họ trong cơ quan lập pháp, một loại quyền vô giá đối với họ nhưng lại rất đáng sợ đối với bọn bạo chúa."

"Ông ta đã triệu tập các cơ quan lập pháp ở những địa điểm bất thường, bất tiện, cách xa kho lưu trữ hồ sơ công vụ, cốt là làm cho họ vì mệt mỏi mà đành tuân theo các chủ trương của ông ta."

"Ông ta đã nhiều lần giải tán các hạ nghị viện, vì họ kịch liệt chống đối việc ông ta xâm phạm các quyền của nhân dân.

"Rồi sau những lần giải tán như thế, phải lâu lắm ông ta mới chịu cho bầu lại những cơ quan này, vậy là quyền lập pháp, một loại quyền không gì xóa bỏ được, lại về tay dân chúng để họ tự hành sử. Cùng lúc đó, nhà nước vẫn phải đối mặt với đủ thứ nguy cơ về ngoại xâm và nội loạn."

"Ông ta ra sức ngăn cản việc tăng dân số ở các bang này. Vì mục đích đó, ông ta cản trở việc thực hiện luật nhập quốc tịch cho người nước ngoài, từ chối thông qua các đạo luật khuyến khích nhập cư và khắt khe hơn nữa đối với các trường hợp tậu thêm đất."

"Ông ta đã cản trở việc thực thi công lý bằng cách từ chối phê chuẩn những đạo luật thiết lập các cơ quan tư pháp."

"Ông ta đã buộc các quan tòa phải lệ thuộc vào ý muốn của ông ta, thông qua những quy định về nhiệm kỳ cũng như lương bổng trả cho họ."

"Ông ta lập ra rất nhiều cơ quan mới và bổ nhiệm vào đó vô số quan lại sách nhiễu dân chúng và vơ vét tài sản của họ."

"Trong thời bình, ông ta vẫn duy trì những đạo quân thường trực trên đất nước chúng ta dù cơ quan lập pháp của chúng ta không hề đồng ý."

"Ông ta đã tác động sao cho quân đội độc lập và vượt lên trên chính quyền dân sự."

"Ông ta đã cùng với nhiều kẻ khác ép chúng ta phải cam chịu một nền tư pháp không liên quan gì với hiến pháp của chúng ta mà cũng chẳng được luật pháp của chúng ta công nhận. Rồi ông ta phê chuẩn những đạo luật giả dối sau đây:

"Cho phép những đạo quân hùng hậu trú đóng trên đất nước chúng ta."

"Qua những phiên tòa giả hiệu, che chở cho chúng khỏi bị trừng phạt về tội sát hại dân cư ở các bang này."

"Cắt đứt quan hệ thương mại giữa chúng ta với cả thế giới."

"Bắt chúng ta nộp những khoản thuế mà chúng ta không đồng ý."

"Nhiều lần không cho chúng ta hưởng quyền được đưa ra toà xét xử."

"Đưa chúng ta ra hải ngoại để xét xử về những tội trạng không có thật."

" Xóa bỏ thể chế tự do của luật pháp nước Anh ở một vùng lân cận và dựng một chính quyền độc đoán ngay tại đó; rồi mở rộng ranh giới vùng đó để lập tức biến nó thành kiểu mẫu và công cụ thích hợp nhằm đặt đúng cái ách chuyên chế ấy vào các thuộc địa này."

"Tước đoạt hiến chương của chúng ta, huỷ bỏ những đạo luật quý giá nhất của chúng ta và thay đổi thể chế chính quyền của chúng ta đến tận gốc rễ."

"Không cho các cơ quan lập pháp của chúng ta hoạt động nữa, rồi tự tuyên bố là họ có quyền làm luật cho chúng ta trong mọi trường hợp."

"Ông ta chối bỏ chính quyền ở đây và tuyên bố rằng chúng ta không còn được ông ta che chở nữa, rồi gây chiến với chúng ta."

"Ông ta đã vơ vét biển cả, tàn phá miền duyên hải, thiêu huỷ vùng đô thị, huỷ hoại sinh mạng của nhân dân chúng ta."

"Bây giờ ông ta còn đưa những đạo quân hùng hậu toàn là lính đánh thuê nước ngoài sang làm nốt cái công việc giết tróc, tàn phá và bạo ngược, vốn đã được khai mào bằng những cảnh tàn ác và xảo trá mà ngay cả trong thời đại dã man nhất cũng khó mà sánh được, đúng là không hề xứng đáng với cương vị người đứng đầu một quốc gia văn minh."

"Ông ta đã ép những đồng bào của chúng ta bị bắt ngoài biển khơi phải cầm súng chống lại đất nước mình, trở thành những tên đao phủ chuyên hành hình bạn bè và anh em của chính mình, hoặc phải chết dưới tay bạn bè và anh em của chính mình."

"Ông ta đã kích động bạo loạn ngay trong nội bộ chúng ta và cố đưa vào vùng dân cư ở miền biên cương nước ta những kẻ man rợ tàn bạo theo kiểu thổ dân da đỏ, những kẻ mà quy tắc chiến tranh khét tiếng của chúng là giết sạch, không phân biệt già hay trẻ, nam hay nữ, sang hay hèn."

"Trong các giai đoạn bị áp bức như vậy, chúng ta đều có yêu cầu bồi thường với lời lẽ hết sức khiêm nhường, nhưng đáp lại những kiến nghị dồn dập này luôn là những hành vi xâm phạm triền miên. Một ông hoàng mà nhất cứ nhất động đều có thể gọi là tính cách của một tên bạo chúa thì làm sao xứng đáng thống lĩnh một dân tộc tự do."

Tố cáo: "Không phải chúng ta không lưu ý đến các bạn Anh. Đã nhiều lần chúng ta cảnh báo họ về mưu toan của cơ quan lập pháp của họ trong việc bành trướng quyền tài phán quá đáng sang đất nước chúng ta. Chúng ta đã nhắc nhở họ về hoàn cảnh nhập cư và cư trú của chúng ta tại nơi này. Chúng ta đã kêu gọi ý thức công bằng và lòng hào hiệp ở họ, chúng ta đã yêu cầu họ vì mối liên hệ ruột thịt giữa đôi bên mà từ bỏ những hành vi chiếm đoạt, vì chắc chắn những hành vi này sẽ gây trở ngại cho sự giao thiệp và trao đổi thư từ giữa hai phía với nhau. Họ cũng không thèm lắng nghe tiếng nói của công lý, tiếng nói của tình máu mủ. Vì vậy, chúng ta đành chấp nhận tuyên bố cắt đứt quan hệ với họ và đối xử với họ giống như với tất cả những người khác: Thời bình là bạn, thời chiến là thù."

Phần kết luận: "Vì vậy, thông qua Quốc hội này, chúng tôi, những người đại diện cho Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ, đang tề tựu nơi đây để thỉnh nguyện Đấng phán xét tối cao chứng giám cho ý định đúng đắn của chúng tôi, đồng thời nhân danh những người lương thiện ở các thuộc địa này và do sự uỷ quyền của họ, chúng tôi long trọng công khai tuyên bố rằng các thuộc địa liên minh với nhau này là những quốc gia độc lập & tự do và họ có quyền được như vậy, rằng họ hoàn toàn không còn phải trung thành với vua Anh nữa, rằng những liên hệ chính trị giữa họ với nước Anh cần phải bị xóa hẳn, rằng với tư cách là quốc gia độc lập & tự do, họ hoàn toàn có quyền khai chiến, ký hoà ước, lập liên minh, lập quan hệ thương mại, làm tất cả những gì và những việc gì mà các quốc gia độc lập có quyền làm. Với niềm tin vững chắc vào sự phù trợ của Chúa, chúng ta nguyện cùng hiến dâng tính mạng, tài sản và danh dự thiêng liêng của mình để bảo đảm cho bản tuyên ngôn này."

3. Ý nghĩa của Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ năm 1776

Sau khi được Quốc Hội phê chuẩn, bản Tuyên ngôn đã được in ấn, phát hành trên toàn quốc. Sau khi nghe Tuyên bố, đám đông ở nhiều thành phố xé xuống và phá hủy các biển hiệu hoặc biểu tượng của chính quyền hoàng gia.

Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ là văn bản chính trị tuyên bố ly khai khỏi Vương quốc Anh của 13 bang thuộc địa Bắc Mỹ.

Đây là văn bản chuẩn mực tinh thần cho nhân loại đứng lên đấu tranh lật đổ chế độ chuyên chế, lật đố ách thống trị của thực dân, đấu tranh nhân quyền và tự do.

Câu trích dẫn nổi tiếng của bản tuyên ngôn là “Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc” được Chủ tịch Hồ Chí Minh sử dụng để làm cơ sở pháp lý cho bản Tuyên ngôn độc lập của nước ta.

4. Tiến bộ của bản Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ năm 1776

Bản Tuyên ngôn độc lập của Hoa kỳ đã nêu bật lên quyền cơ bản của con người đó chính là quyền được sống, được tự do và được sở hữu. Quyền sở hữu được đề cập tới trong bản Tuyên ngôn đó chính là quyền mưu cầu hạnh phúc. Tuyên ngôn mang tính chất dân chủ tự do, thấm nhuần tư tưởng tiến bộ của thời đại.

Mặc dù ra đời sớm, nhưng câu hói bất hủ trong bản tuyên ngôn độc lập này vẫn giữ nguyên giá trị đến ngày hôm nay, khẳng định quyền cơ bản của nhân loại.

5. Hạn chế của bản Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ năm 1776

Tuy Tuyên ngôn không đề cập đến việc xóa bỏ chế độ nô lệ cùng việc bóc lột giai cấp công nhân và nhân dân lao động. Thực chất chỉ bảo vệ quyền lợi cho người da trắng. Cách mạng chỉ đáp ứng được quyền lợi cho tư sản và quí tộc mới còn nhân dân không được hưởng chút quyền lợi gì.

Trên đây là nội dung về Tìm hiểu về Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của Hoa Kỳ. Mong rằng bài viết đã đem lại thông tin hữu ích cho các quý đọc giả.

Nếu quý đọc giả có những thắc mắc hay muốn tìm hiểu về pháp lý hãy đến với Công ty luật ACC chúng tôi. ACC với kinh nghiệm nhiều năm trong lĩnh vực pháp lý luôn sẵn lòng cung cấp đến quý khách hàng các dịch vụ pháp lý nhanh chóng và tiện lợi nhất. Mọi thắc mắc xin vui lòng liên hệ trực tiếp với chúng tôi qua số điện thoại 1900.3330 hoặc qua zalo 084.696.7979 hoặc qua email: [email protected] để được tư vấn tận tình. Xin chân thành cảm ơn.

Nội dung bài viết:

    Đánh giá bài viết: (1105 lượt)

    Để lại thông tin để được tư vấn

    Họ và tên không được để trống

    Số điện thoại không được để trống

    Số điện thoại không đúng định dạng

    Email không được để trống

    Vấn đề cần tư vấn không được để trống

    Bài viết liên quan

    Phản hồi (0)

    Hãy để lại bình luận của bạn tại đây!

    084.696.7979 19003330 Báo giá Chat Zalo