Phong kiến hay lãnh địa phong kiến là một trong những khái niệm thường gặp phải khi tìm hiểu về các vấn đề mang tính lịch sử. Tuy nhiên không phải ai cũng có hiểu biết về vắn đề lãnh địa phong kiến là gì? Mời quý bạn đọc cùng tham khảo bài viết dưới đây để hiểu rõ hơn về vấn đề này nhé!
1. Lãnh địa phong kiến là gì?
Đặc trưng của chế độ và xã hội phong kiến cũng như lãnh địa phong kiến này sẽ phản ánh hình thức truyền nối và chiếm hữu đất đai của chế độ quân chủ thời xưa, trong thời quân chủ chuyên chế. Trong nhiều trường hợp, những thời kỳ quân chủ trước kia cũng được gọi là thời kỳ phong kiến. Tuy nhiên, trong thời hiện tại, thể chế về chế độ quân chủ thời nay là chế độ quân chủ lập hiến, cho nền phong kiến chỉ phản ánh một giai đoạn, một thời kỳ hay là một hình thái của chế độ quân chủ.
Trong xã hội phong kiến Tây Âu, một bộ phận người đứng đầu xã hộ khi đó được gọi là lãnh chúa. Lãnh chúa sẽ sinh sống và có phần đất gọi là lãnh địa phong kiến.
Như vậy có thể hiểu rằng, lãnh địa phong kiến là một khu đất khá rộng bởi lẽ lãnh chúa là người đứng đầu xã hội nên nơi lãnh chưa sinh sống sẽ là một phần đất rộng rãi để phù hợp với địa vị của nhóm người này. Lãnh địa phong kiến sẽ bao gồm nhiều phần đất như là ruộng đất của nông dân cày cấy, đất trồng trọt, đồng cỏ, rừng núi hay sống … và lâu đài, dinh thự, nhà thờ, thôn xóm của nông dân như một quốc gia thu nhỏ hay còn gọi là một đơn vị riêng biệt và đóng kín, cuộc sống trong lãnh địa phong kiến mang tính chất tự cung tự cấp và biệt lập với bên ngoài.
Lãnh chúa chia đất lãnh địa chia ra thành hai loại là đất thái ấp và đất phần.
- Đất thái ấp là những vùng đất rất tốt thuộc sở hữu riêng của lãnh chúa.
- Đất phần là những phần đất còn lại, là vùng đất mà lãnh chúaphân chia cho nông nô hoặc cho nông nô thuê để cày cấy và lãnh chúa sẽ thu tô thuế từ nông nô.
2. Sự hình thành lãnh chúa và nông nô trong lãnh địa phong kiến
– Nguyên nhân hình thành do những chính sách của người Giéc–man:
+ Thủ tiêu bộ máy nhà nước cũ, thành lập nên nhiều vương quốc mới;
+ Thủ lĩnh tự xưng vua và phong tước vị: công tước, bá tước, nam tước…
+ Chiếm ruộng đất của chủ nô Rôma cũ rồi chia cho nhau;
+ Từ bỏ các tôn giáo nguyên thủy, tiếp thu ki – tô giáo;
+ Xây dựng nhà thờ và tìm cách chiếm ruộng của nông dân.
– Từ những chính sách của người Giéc–man đã dẫn đến:
+ Các tầng lớp mới được hình thành như quý tộc vũ sĩ (xuất phát từ bộ phận người Giéc–man sau khi chiếm được ruộng đất, đế quốc thực hiện việc tự xưng vua, tự phong cho mình các tước vị), quý tộc tăng lữ (từ bộ phận từ bỏ tôn giáo nguyên thủy, tiếp thu ki – tô giáo), quan lại có đặc quyền và giàu có. Các tầng lớp mới này trở thành một tầng lớp gọi là lãnh chúa có nhiều quyền và ruộng đất trong tay.
+ Nô lệ và nông dân thì biến thành nông nô và sống lệ thuộc vào lãnh chúa.
> Xem thêm: Xã hội chiếm hữu nô lệ là gì?
3. Đặc trưng kinh tế xã hội của lãnh địa phong kiến
- Đặc trưng về kinh tế
- Đây là nền kinh tế đóng kín, tự cung – tự cấp, hoạt động giao thương với bên ngoài rất hạn chế, mang tính biệt lập.
- Lực lượng sản xuất chính trong lãnh địa là nông nô. Giai cấp này gắn chặt với ruộng đất và bị lệ thuộc vào lãnh chúa. Họ được lãnh chúa phần đất và đóng tô, thuế sau mỗi mùa vụ.
- Bên cạnh lĩnh vực sản xuất chính là nông nghiệp, lãnh địa cũng thực hiện nhiều ngành kinh tế khác như: rèn vũ khí, dệt vải,…
- Hoạt động giao thương với bên ngoài của lãnh địa rất hạn chế và không thường xuyên. Họ chỉ trao đổi với bên ngoài các mặt hàng không thể sản xuất được như sắt, muối, đồ trang sức, tơ lụa,..
- Nông nô nhận ruộng đất của lãnh chúa cày Gấu và nộp tô, ngoài các công dệt vải, may quần áo, làm giầy dép, đóng đồ vật, vũ khí …, chi mua một số hàng nhu yếu phẩm như sắt, tơ lụa, đồ trang sức đẹp.
- Thủ công nghiệp cũng chỉ hoạt động trong lãnh địa, nông nô làm các nghề phụ như dệt vải, may quần áo, làm công cụ …, lãnh chúa có các xưởng thủ công bằng tay riêng như xưởng rèn, đồ gốm, may mặc.
- Lãnh địa là đơn vị chức năng kinh tế tài chính tự nhiên, tự cấp, tự cung tự túc, việc trao đổi kinh doanh trong lãnh địa đóng vai trò thứ yếu.
- Đặc trưng về chính trị
Đặc điểm chính trị của lãnh địa là biểu hiện đặc trưng cho chế độ phong kiến phân quyền ở Tây Âu, khác với chế độ phong kiến tập quyền phương Đông. Đời sống chính trị của xã hội này cụ thể như sau:
+ Mỗi lãnh địa phong kiến sẽ là một đơn vị chính trị độc lập. Nơi đó được xây dựng như một pháo đài độc lập, bất khả xâm phạm, có bảo vệ, có hào sâu.
+ Lãnh chúa cai trị lãnh địa của mình giống như vua của một nước. Có tòa án riêng, quân đội riêng, tiền tệ riêng, chế độ thuế riêng, cân đo lường riêng. Không ai có quyền được can thiệp vào hoạt động cai trị của lãnh chúa.
- Đặc trưng về xã hội
Xã hội của chế độ phong kiến phân quyền Tây Âu được thể hiện rõ nét qua đời sống của hai giai cấp: lãnh chúa và nông nô.
- Lãnh chúa: là thuật ngữ chỉ những người có toàn quyền sở hữu các lãnh địa phong kiến Tây Âu thời trung đại, xuất thân từ nhà chỉ huy quân sự, có công trong việc lập vương quốc và được hưởng một phần đất. Sau biến dần đất đó thành của riêng và có toàn quyền trên lãnh địa của mình. Một số lãnh chúa còn được sử dụng “quyền miễn trừ”, biến lãnh địa của mình thành một quốc gia riêng. Mỗi lãnh chúa còn có quan hệ phụ thuộc nhất định với chúa khác trong hệ thống đẳng cấp phong kiến phong quân – bồi thần.
Trong lãnh địa phong kiến thì lãnh chúa là người có quyền lực và có cuộc sống xa hoa, sung sướng nhất dựa trên việc bóc lột sức lao động và thu tô thuế từ nông nô. Lãnh chúa có đời sống thảnh thơi, xa hoa ; sung sướng, thời bình chỉ rèn luyện cung kiếm, cưỡi ngựa, dạ hội, tiệc tùng.
- Nông nô : là đối tượng bị lãnh chúa bóc lột nặng nề và đối xử tàn khốc .
Nông nô là người sản xuất chính trong lãnh địa phong kiến và bị gắn chặt, chịu ràng buộc vào lãnh chúa. Nông nô nhận ruộng đất về cày cấy và phải nộp tô thuế nặng cho lãnh chúa, ngoài ra, họ còn phải nộp nhiều thứ thuế khác như: thuế cưới xin, thuế thân, thuế thừa kế tài sản,…. Tuy nhiên, nông nô vẫn được tự do trong sản xuất, có mái ấm gia đình riêng, có nông cụ và gia súc riêng.
Khác với lãnh chúa, trong lãnh địa phong kiến giai cấp nông nô là người bị áp bức, bóc lột nặng nề, không có tiếng nói trong xã hội. Họ hoàn toàn bị phụ thuộc vào ruộng đất của phong kiến, địa chủ, bị phong kiến, địa chủ chiếm đoạt sản vật, ngoài ra còn phải làm nhiều công việc tạp dịch phục vụ phong kiến, địa chủ. Nông nô tuy không phải là tài sản của phong kiến địa chủ, nhưng khi địa chủ bán ruộng đất thì bị bán theo, sản vật do nông nô làm ra bị phong kiến địa chủ chiếm hữu.
Giai cấp nông nô được xem là giai cấp khổ cực và bần cùng trong xã hội họ là người sản xuất chính trong các lãnh địa. Họ bị gắn chặt và lệ thuộc vào lãnh chúa, nhận ruộng đất về cày cấy và phải nộp tô nặng, ngoài ra họ còn phải nộp nhiều thứ thuế khác.
4. Một số câu hỏi thường gặp
- Lãnh địa phong kiến có những đặc trưng nào?
Lãnh địa phong kiến có 3 đặc trưng cơ bản là:
- Đặc trưng về kinh tế
- Đặc trưng về chính trị
- Đặc trưng về xã hội
- Mâu thuẫn chủ yếu trong lãnh địa phong kiến là gi?
Mâu thuẫn chủ yếu trong lãnh địa phong kiến là mâu thuẫn giữa lãnh chúa và nông nô. Trong đó lãnh chứa là giai cấp thống trị, đàn áp và áp bức giai cấp bị trị là nông nô.
> Xem thêm: Phong kiến là gì? Đặc trưng của pháp luật phong kiến
Trên đây là toàn bộ nội dung giới thiệu của chúng tôi về vấn đề lãnh địa phong kiến là gì, cũng như các vấn đề pháp lý có liên quan. Trong quá trình tìm hiểu nếu như quý bạn đọc còn thắc mắc và có nhu cầu sử dụng dịch vụ tư vấn của ACC về lãnh địa phong kiến là gì vui lòng liên hệ với chúng tôi qua các thông tin sau:
Hotline: 19003330
Gmail: [email protected]
Website: accgroup.vn
✅ Kiến thức: | ⭕ Lãnh địa phong kiến là gì |
✅ Zalo: | ⭕ 0846967979 |
✅ Hỗ trợ: | ⭐ Toàn quốc |
✅ Hotline: | ⭕ 1900.3330 |
Nội dung bài viết:
Bình luận